NẾU CÓ KIẾP
SAU, ANH SẼ GIỮ EM BÊN CẠNH ANH MÃI MÃI
Dương,
chàng sinh viên đến từ vùng đât xa xôi, quê anh thuộc huyện miền núi phía cao,
xuất thân trong một gia đình nghèo khó, bố bị bệnh, một mình mẹ nuôi 2 anh em
ăn học. thương ba mẹ, ngay từ nhỏ, Dương luôn chăm chỉ học hành, phấn đấu để phụ
giúp ba mẹ, nuôi e ăn học. nhờ những cô gắng không ngừng trong suốt 12 năm học,
cuối cùng Dương cũng đậu vào 1 trường đại học có tiếng trên Hà Nội. Ngày anh nhận
giấy báo nhập học, nhìn những giọt nước mắt lăn trên đôi má gầy hao của mẹ, anh
thầm nhủ với chính mình, sẽ cô gắng học tập để báo hiếu với ba mẹ.
Thời gian đầu
nhập học, xa nhà, xa gia đình, xa bạn bè đến một nơi ở mới, cuộc sống đô thị co
nhiều có khan, nhưng mọi khó khăn không làm nản trí chàng trai nghèo ấy. Trong
suốt khoảng thời gian học đại học, Dương chưa từng yêu ai, bởi anh muốn tập
trung cho việc học, không muốn vướng bịu đến chuyện tình cảm. Nhờ những cố gắng
không ngừng trong suốt những năm học đại học, ra trường, Dương xin được vào một
công ty về xuất nhập khẩu.
Công việc của
anh làm bên ngoại giao với khác hang nhiều hơn, chính điều đó giúp anh có them nhiều
mối quan hệ. trong một lần đi gặp khách hang, Dương đã gặp Mi, cô là đối tác của
công ty anh. Dương như chết lặng trước vẻ đẹp nhẹ nhàng của Mi, phải mất một
lúc sau anh mới hoàn hồn. Sau lần gặp gỡ vì công việc đó, cả 2 trở thành bạn
bè, thường xuyên đi chơi, uống nước với nhau. Lâu dần, anh chợt nhận ra Mi cũng
thích anh, dường như cô cũng dành cho anh chút tình cảm trên mức tình bạn. Còn
anh, anh thích cô ngay từ lân đâu gặp gỡ rồi. Lấy hết can đảm, anh tỏ tình với
cô, thật không ngờ, anh được cô đồng ý ngay, Dương hạnh phúc vô cùng.
Ảnh minh họa
Yêu nhau một
thời gian, anh mới biết cô là con gái gia đình khá giả, bố cô làm giám đốc ngân
hang, mẹ cô là giáo viên đã về hưu. Đến lúc này, anh chợt thấy tự ti, cảm thấy
gia đình mình không tương xứng với gia đình nhà Mi, anh cũng đã tưởng tượng gia
những khó khăn sẽ phải đối mặt trong tương lai, nếu anh muốn cưới cô làm vợ. Qủa
không sai chút nào, ngày cô dẫn anh về ra mắt gia đình cô, anh đã bị bố mẹ cô
phản đối, nhất là mẹ cô khi nghe anh kể về gia đình mình, anh hiểu, bố mẹ nào
cũng muốn tốt cho con gái mình, hơn nữa cô lại là con một.
Đã có lúc a
muốn bỏ cuộc, nhưng vì yêu cô, nên anh không lỡ rời xa cô, và cô cũng yêu anh,
yêu rất nhiều, anh hiểu điều đó. Trước sự thuyết phục và kiên quyết của con gái,
cuối cùng bố mẹ cô cũng chap nhận. Đám cưới được diến ra sau đó, cưới nhau
xong, 2 đứa dọn về nhà mà bô mẹ cô đã mua sẵn cho con gái ở. Anh tự hứa sẽ phải
cô gắng hơn rất nhiều, phải yêu thương vợ hơn vì cô đã chịu nhiều thiệt thòi
khi lấy anh.
Ảnh minh họa
Cuộc sống vợ
chồng son thật hạnh phúc, những 1 năm rồi, mà cô vẫn chưa co tin vui, bố mẹ cô
bắt đầu sốt ruột, giục 2 đứa mau chóng có con cho bà có cháu.
Sáng hôm
đó, trước khi đi làm, cô nói với anh tối nhớ về sớm vì hôm nay là kỉ niệm 1 năm
ngày cưới của 2 đứa, cái này anh nhớ chứ, nhưng cô nói có 1 món quá tặng cho
anh. Điều này làm anh tò mò, anh đi làm với tậm trạng hạnh phúc hiện rõ trên
gương mặt. Đên trưa khi anh đang làm việc, thằng bạn thân gọi điện cho anh, nói
vừa nhin thây vợ anh đi cùng với một người đàn ông vào khách sạn. Lòng anh nóng
như lửa đốt, gọi điện cho vợ thì không nghe máy, cả buổi chiều đó a làm việc
không được tập trung.
Tối về, anh
hỏi cô, cô giải thích, nhưng vì tính ghen của anh, nó làm anh mù quáng, anh
không nghe những gì cô ấy nói, mặc kệ cô ấy giải thích rằng vào đó để ký hợp đồng,
cô đi cùng với nhiều người ở công ty, không tin anh có thể hỏi họ, anh càng
không nghe. Trong lúc nóng giận, anh đã đẩy cô ấy ngã, nhin vợ nằm dưới nền
nhà, chợt anh thấy giọt máu chảy ra từ quần vợ. Anh vội gọi xe đưa vợ đến bệnh
viện, ngồi đợi bên ngoài, anh thầm hiểu, vợ anh đã có thai, anh chỉ còn biết cầu
cho vợ và con anh không sao. 1 lát sau, nhận được thông báo cua bác sĩ, vợ anh
không sao, nhưng mà con anh đã không giữ được. Trời đất như sụp đổ xuống chân
anh, nhìn vợ nằm khóc mặc cho anh quỳ gối xin lỗi. Anh đã hiểu, thì ra món quà
vợ muốn tặng cho anh là đứa con, trời ơi, sao anh lại có thể cướp đi sinh mệnh
cảu đứa con anh, sao anh lại có thể đánh vợ, mọi ngày anh hiền lành lắm mà. Giá
như lúc đó, anh nghe vợ giải thích, giá như…
Ảnh minh họa
Ra viện, vợ
đã chuẩn bị sẵn đơn li hôn, mặc cho anh xin lỗi, nhưng cô vẫn không chấp nhận,
cô không thể tha thứ cho người cha đã tước đoạt đi sự sống của con mình. Dù còn
yêu anh, nhưng cô không thể tha thứ cho anh. Cuối cùng, anh cũng chấp nhận ký
vào lá đơn. Kể từ đây, anh và cô mỗi người 1 nơi. Anh chỉ biết cầu mong cho cô
hạnh phúc, bởi anh không xứng với cô. Anh thầm ước, nếu có kiếp sau, chắc chắn
anh sẽ giữ cô thật chặt, không để cô rời xa anh.
_Duong Kolor_
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét