Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2015

       Hắn...hắn gặp cô từ trước, nhưng ngày đó hắn chẳng thèm để ý đến cô, vì ngày đó hắn nhìn đời bằng 1 con mắt khác người, vì với hắn chỉ có sự nghiệp là trên cả. Nhưng...cái lần hắn gặp lại cô, trong 1 đêm văn nghệ, hắn cũng không nhớ nổi nữa, hắn chỉ biết đôi mắt biết nói và nụ cười ấm áp trên khóe miệng cô, hắn thấy có chút xao lòng. Những ngày sau, hắn cố đến nói chuyện với cô, nhưng đáp lại những điều ấy là sự lạnh lùng và vô tâm từ cô, thậm chí cô còn không thèm nhìn hắn, nhưng hắn không từ bỏ, bởi hắn đã yêu cô ngay từ giây phút ấy, chính điều ấy làm cho cô trở nên đặc biệt trong mắt hắn, và cho đến giờ hắn đã đúng với sự lựa chọn của mình.
     1 tháng sau....
     Hắn...hắn với cô nói chuyện nhiều hơn, và điều mà hắn muốn cũng đã đến, hắn gặp được cô, hắn bất ngờ với sự dịu dàng từ cô, hắn nghĩ sao hôm đó cô dễ tính  vậy, hắn không nghĩ sẽ được gặp cô đâu, vì với hắn cô là người lạnh lùng lắm... thực ra hắn biết đằng sau sự lạnh lùng ấy là 1 trái tim ấm áp, hắn biết chứ.
    Thời gian cứ trôi qua, hắn cũng không nhớ hắn vs cô yêu nhau từ bao giờ, vì cô không bao giờ chịu nhận hắn là người yêu của cô và cô không bao giờ yêu hắn. Nhưng hắn biết đằng sau những lời từ chối đó, là cô yêu hắn nhiều lắm, hắn biết chứ.
    Hắn biết cô yêu hắn nhiều lắm chứ, vì từ khi yêu nhau, 1 tuần có 7 ngày, thì có 6 ngày cô giận dỗi vs hắn. Đó là lý do hắn biết, cô yêu hắn nhiều lắm, vì chỉ có khi yêu, con người ta mới có cảm giác như vậy, nếu hắn nói với cô, hắn biết chắc cô sẽ không chịu nhận, vì lòng tự trọng của cô cao mà. Hắn biết chứ... Cô giận hắn, hắn càng yêu cô hơn, mặc dù những lần cô giận hắn, toàn những chuyện nhỏ nhặt, đi chơi vs bạn về muộn, hắn hay đi chơi, hắn quên không chúc cô ngủ ngon, hắn quên nhắn tin cho cô,....nhiều lúc hắn cũng thấy mệt mỏi lắm, nhưng vì hắn yêu cô nhiều hơn tất cả, và hắn biết chỉ vì cô yêu hắn thôi mà. Hắn còn nhớ 1 lần, cô giận hắn, giận lắm, giận nhiều lắm, hắn cảm thấy bế tắc, rồi, hắn gặp cô đi học về, hắn nhìn cô, nở 1 nụ cười “tỏa nắng”, khi đó trên khuôn mặt cô đỏ bừng lên như quả ớt chín cây đến mùa thu hoạch, hắn biết chứ, mặc dù cô đeo khẩu trang. Từ đó hắn gọi cô là à chọi, hắn hay trêu tức cô như vậy đấy. Rồi cô có thêm nhiều nick name khác do hắn đặt ra, khi thì hắn gọi cô là Bull híp mắt, lúc thì hắn trêu cô là gà chọi mắt tít, đôi khi hắn thích gọi cô là HEO cute, cô là thỏ trắng.... Và cô thì gọi hắn với cái tên “không thể yêu thương nổi”, ban đầu là Bull, là lợn, là gà, là rùa, sau cô gọi hắn là thằng hâm, thằng điên, thằng khùng,...nhưng tất cả chỉ vì hắn biết, cô yêu hắn mà thôi. Nếu có hôm nào cô không giận hắn, thì hắn thấy lo lắng hơn những ngày bão bùng, vì hắn sợ, cô giận hắn mà không nói ra, đó mới là điều hắn sợ nhất. Hắn biết chứ...Thực ra cô giận nhìn rất đáng yêu mà.
      Nhiều lúc hắn nghĩ, liệu có phải mình sợ cô, liệu mình quá nhu nhược....nhưng sau 1 hồi suy nghĩ, trên đời này, có mấy ai được sợ người yêu như hắn, vì giờ hỏi thằng nào, nó sẽ trả lời ngược lại vs suy nghĩ của hắn, và rồi hắn thấy được an ủi phần nào vì người yêu hắn là 1 cô gái dễ thương, đáng yêu, mặc dù cô ấy hay giận, hay cáu, nhưng chỉ vì cô ấy yêu hắn quá nên mới như vậy đấy thôi, hắn biết chứ... Hắn biết điều đó và cô cũng biết, nhưng cô k chịu nhận, bởi hắn biết cô có lòng tự trọng rất cao,nhưng hắn vui vì cô như vậy, chính những điều như vậy mà hắn càng yêu cô nhiều hơn, sự trong trắng và ngây thơ ở lứa tuổi mới lớn của cô thật hồn nhiên và có đôi chút trẻ con của cái tuổi mà hắn cũng đã từng đi qua, nên hăn hiểu cô lắm chứ, nhưng hắn k nói ra....nói ra....chỉ sợ cô lại giận hắn...hắn lại sợ bão kéo về đột ngột khi trời còn đang nắng 40 độ....
     Và hắn đói rồi, hắn muốn viết tiếp, nhưng cái bụng của hắn cứ kêu hoài, khiến hắn k thể tập trung...Hắn yêu cô như vậy đấy.